Viết cho bản thân: Tôi thật sự bất ổn rồi.

Thursday, July 3, 2008


Đừng mắng tôi. Tôi biết ngày mai phải dậy sớm. Tôi biết rằng tôi còn phải làm nhiều việc. Nhưng mà tôi làm sao có thể chịu nổi? Tôi trượt rồi. Rớt rồi. Đủ để biết mình không còn bất cứ cơ hội nào để vào được ngôi trường ba mẹ và cả tôi đều thích. Điều này làm tôi mệt. Tôi cảm thấy mình càng ngày càng mệt mỏi. Yếu ớt. Đêm đến tôi thiếu ngủ. Sáng dậy cũng không nổi. Tôi rất mệt.

Tôi muốn hút thuốc như trong hình. Tuy là không được. Nhưng nhìn những tấm hình này tôi cũng giải toả được một phần. Tôi luôn tự nhủ rằng everyone deserves a chance to fly nhưng tôi không làm được. Tôi gần như kiệt quệ với ý nghĩ mình sẽ phải học ngôi trường mình không thích và mặc bộ đồng phục mình không muốn. Tôi mỏi người. Thường ngày đã dễ khóc càng dễ khóc hơn. Thậm chí tôi cáu gắt với chính bản thân mình. Tôi có thể làm gì đây? Tôi muốn chết quách cho xong. Tôi khó chịu quá.

Cái khó khăn của tôi càng ngày càng chồng chất. Tôi gần như không thể nào suy nghĩ được nhiều hơn nữa. Tôi đứng tim. Đứng óc rồi. Tôi nghẹt thở rồi. Tại sao cái việc này lại ảnh hưởng mạnh đến tôi thế này?

Tôi không ổn được. Không hề ổn. Không ổn chút nào.


Ai đó cứu tôi với?


0 comments: