Again.

Sunday, June 29, 2008


Tôi. Lại một lần nữa nằm mơ thấy cô gái đó. Ba lần trong tuần rồi. Đó là một cô gái rất nhỏ bé. Mặc chiếc áo pyjama rộng thùng thình. Tóc dài qua eo. Khuôn mặt trắng nhợt nhạt nhưng rất đẹp. Ôm chặt trên tay con gấu bông to gần bằng cơ thể. Bên tai trái là bảy vết rạch sâu. Thành sẹo lồi đen ngòm xấu xí. Giấc mơ dài, nhưng tỉnh thì chỉ nhớ được đúng cô ấy.

Hôm trước hay sao ấy. Xem phim gì có George Clooney, mà là cái phim ma cà rồng nát bét ấy. Hình như tên là From Dusk Till Dawn thì phải. Ông íh hồi đó trẻ đẹp thế không biết. Cái bà đóng chung cũng quen quen, hình như cũng đóng vai phụ trong Catch and Release thì phải. Nói chung là bây giờ tin là George Clooney là nam tài tử điển trai hào hoa phong nhã rồi. Không bàn cãi được nữa. Mình coi phim đó còn phải mê. Bây giờ 47 rồi cơ đấy. Mà vẫn còn phong độ nhỉ? Người yêu mình cũng thế. 31 rồi cơ mà còn trẻ như con nít ấy. Gerard nhờ anh nhờ?

Tôi dễ khóc đến kinh khủng. Tại sao xem phim hài mà tôi còn khóc nữa. Là sao? Là sao? Là sao vậy? Khủng khiếp đến nỗi ngay cả xem Aquamarine cũng khóc luôn. Ứ ứ ứ.

Tạm biệt tháng 6 nhé. Yêu lắm cơ.

Tạm biệt Euro luôn nhé. Từ nay mình hết được ngủ trễ.



0 comments: